Ở các VCK World Cup trong quá khứ, những đội tuyển chiến thắng cuối cùng đã vượt qua vòng bảng một cách nhọc nhằn. Một số cầu thủ đoạt Chiếc giày vàng nổi tiếng thậm chí còn không được chơi phút nào cho đến vòng tứ kết. Những câu chuyện tưởng chừng như chỉ có trong truyền thuyết lại có xu hướng xảy ra ở các vòng sau.
World Cup 1986 được nhớ đến là của riêng Diego Maradona. Màn trình diễn dũng cảm và xuất sắc của cố huyền thoại này trước Uruguay ở vòng 1/8 được nhớ đến một cách thân thương ở Argentina. Dù vậy, bàn thắng duy nhất của Maradona trước trận tứ kết năm đó đến ở trận hòa với Italia tại vòng bảng. Giai đoạn đầu tại Mexico 86, Argentina của HLV Carlos Bilardo không phải đội tuyển gây ấn tượng mạnh. Chính Brazil mới là đội tạo ra cơn sóng với 9 bàn, không để lọt lưới lần nào sau 4 trận đầu tiên.
Hai pha lập công vào lưới tuyển Anh ở tứ kết đã thay đổi cuộc đời ông. Tới trận gặp Bỉ ở bán kết, "Cậu bé vàng" thêm lần nữa lập cú đúp. Pha kiến tạo cho Jorge Burruchaga xé lưới Tây Đức ở trận chung kết đã hoàn tất câu chuyện mãi mãi đi vào giai thoại của Maradona. Hễ nhắc tới Maradona, người ta sẽ nhớ ngay đến Mexico 86, không thể khác.
Khả năng bắt nhịp có thể thay đổi trong các giải đấu lớn. Zinedine Zidane là người hùng của tuyển Pháp vô địch World Cup 1998 với 2 bàn thắng trong trận chung kết. Thế nhưng, trước vòng tứ kết, Zidane đá chính ít hơn Bernard Diomede. Ông bị truất quyền thi đấu trong trận gặp Saudi Arabia nên vắng mặt ở 2 trận kế tiếp. "Tôi không có ấn tượng rằng mình đã thất bại theo bất kỳ cách nào ở World Cup này. Đúng là tôi chưa ghi bàn, nhưng tôi còn một trận để làm điều đó", Zidane phát biểu sau trận bán kết. Và huyền thoại này đã thực hiện y chang như lời nói của mình.
Tấm thẻ đỏ thứ hai của Zidane đến ở chung kết World Cup 2006 gặp Italia - một cú húc đầu đã đi vào sử sách. Italia cũng là đội tuyển đã chứng minh rất nhiều lần rằng khởi đầu chậm không phải là vấn đề. Năm 1982, Azzurri hòa 3 trận đầu song sau đó vẫn lên ngôi vô địch. Khi Italia lọt vào tứ kết nhờ quả phạt đền ở phút bù giờ trước Australia năm 2006, rất ít người nghĩ rằng điều đó sẽ lặp lại. Nhà đương kim vô địch Brazil khi ấy được đánh giá cao hơn. Đức có lợi thế sân nhà còn Argentina đang trình diễn thứ bóng hay nhất. Sau vòng 16 đội, HLV Marcelo Lippi bị báo chí Italia chỉ trích. Nhưng đội tuyển áo thiên thanh dần thành hình. Hầu hết các cầu thủ ghi bàn của Italia ở vòng bảng thậm chí còn không đá trận chung kết.
Đã có những nghi ngờ tương tự về Tây Ban Nha năm 2010, khi họ thua Thụy Sỹ ở trận ra quân. "Tây Ban Nha đã thi đấu thiếu thuyết phục", Luis Aragones - cựu HLV từng đưa La Roja lên đỉnh EURO 2008 - nói. Sự thận trọng của Vicente del Bosque đã bị chỉ trích. Cuối cùng, tất cả chẳng thành vấn đề. Tây Ban Nha kết thúc giải đấu với vỏn vẹn 8 bàn thắng và chiếc cúp vô địch World Cup. Argentina đã ghi được nhiều bàn hơn thế sau vòng 1/8 (10), song họ đã sớm về nước trước khi Tây Ban Nha hạ Hà Lan ở trận chung kết. Oranje chắc chắn cảm thấy chua xót bởi họ toàn thắng 6/6 trận trên đường đi đến trận đấu cuối cùng. Thất bại duy nhất của Hà Lan lại đến đúng ở chung kết, thật nghiệt ngã.
Ở World Cup 2014, Đức đã phải rất vất vả mới vượt qua Algeria trong hiệp phụ trước khi chạm tay vào cúp vàng. Năm 2018, Pháp thắng Australia và Peru với cách biệt 1 bàn, hòa Đan Mạch và vượt qua Argentina ở vòng 1/8. Les Bleus có hiệu số bàn thắng bại tệ nhất so với bất kỳ đội nào lọt vào tứ kết, nhưng sau đó được coi là những người chiến thắng xứng đáng. Về cá nhân, Kylian Mbappe và Antoine Griezmann đều ghi bàn trong trận chung kết song không thể giật danh hiệu Chiếc giày vàng từ tay Harry Kane. Cả 6 bàn thắng của đội trưởng đội tuyển Anh tại World Cup đó đều đến trước vòng tứ kết, và Tam sư vẫn chẳng thể tiến sâu.
Paulo Rossi đã không thể ghi bàn cho đến trận tứ kết của Italia trước Brazil năm 1982. Kết thúc giải đấu, ông bỏ túi 6 pha lập công. Davor Suker của Croatia đã đoạt Chiếc giày vàng năm 1998, song giờ đây ai còn nhớ rằng cựu tiền đạo lừng danh ấy đã ghi ít bàn thắng hơn Luis Hernandez của Mexico trước khi vòng 1/8 diễn ra? Rồi, "trùm cuối" của câu chuyện này đến ở World Cup 1966, đó là Sir Geoff Hurst. Ông đã lập cú hat-trick siêu hạng trong trận chung kết mang về chức vô địch cho tuyển Anh. Nhưng trước vòng tứ kết, Hurst thậm chí còn chẳng được thi đấu chứ đừng nói đến việc ghi bàn. Rõ ràng, không có gì là quá muộn màng.
56 trên 64 trận đấu tại World Cup 2022 đã tranh tài. Những ngôi sao và những khoảnh khắc đáng nhớ ở kỳ World Cup này vẫn còn ở phía trước.